Đấng Yêu Thương Chúng Ta

Prisilla Tran

Bấm vào nối mạng dưới đây để nghe các mp3 bài giảng:
https://soundcloud.com/huynh-christian-timothy/sets/bai-giang-danh-cho-thieu-nhi

Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống và in ra bài viết này:
https://od.lk/download/MV8xMzM5OTA0NjZfc002a2Q

Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống các mp3 bài giảng :
https://od.lk/fl/MV8xMDQ4Njg5Ml9qbWhPSA

“Đấng yêu thương chúng ta đã rửa sạch những tội lỗi của chúng ta trong máu Ngài,
đã lập chúng ta làm những vua và những thầy tế lễ cho Đức Chúa Trời Ngài và Cha Ngài.
Nguyện sự vinh quang và quyền thế thuộc về Ngài cho đến đời đời! A-men!”
(Khải Huyền 1:5:6)

Bài Giảng:

Các em yêu quý!

Có lẽ trong chúng ta ai cũng quen thuộc với Đức Chúa Jesus Christ bằng danh xưng Đấng Cứu Rỗi. Và Thánh Kinh cho chúng ta biết rằng Ngài còn có các danh xưng khác nữa: Đấng Mưu Luận, Đấng Thiên Chúa, Đấng Thánh, Đấng Trung Bảo…và Đấng Yêu Thương Chúng Ta là tựa đề của bài học chúng ta ngày hôm nay…

Còn câu gốc tuần này là Khải Huyền 1:5:6 “Đấng yêu thương chúng ta đã rửa sạch những tội lỗi của chúng ta trong máu Ngài, đã lập chúng ta làm những vua và những thầy tế lễ cho Đức Chúa Trời Ngài và Cha Ngài. Nguyện sự vinh quang và quyền thế thuộc về Ngài cho đến đời đời! A-men!”

Tình yêu thương luôn luôn thể hiện bằng hành động hi sinh, cứu giúp… làm mọi thứ vì người được yêu để giúp cho người ấy nên trọn vẹn trong Chúa. Cũng như Chúa đã yêu chúng ta nên Ngài đã chuộc mọi tội lỗi chúng ta, đem chúng ta trở về với địa vị con của Ngài, trở nên công bình, và tốt lành như thuở ban đầu Ngài sáng tạo. Tình yêu ấy khó có thể diễn tả hết bằng lời nhưng câu chuyện sau đây có thể giúp các em phần nào hiểu được về Tình Yêu Ngài. Câu chuyện có tựa đề: “Vị Quan Tòa và Tên Trộm”

Một tên trộm lẻn vào nhà một quan tòa đánh cắp một lọ cổ quý. Khi vừa ra khỏi nhà thì tên trộm bị cảnh vệ bắt gặp. Trong lúc chạy trốn, tên trộm đánh rơi chiếc lọ quý xuống đất làm cho chiếc lọ bị vỡ tan tành. Cảnh vệ bắt được tên trộm và giải đến trước mặt quan tòa:

Vị quan tòa hỏi:

– Có phải anh ăn trộm chiếc lọ cổ của tôi không?

Tên trộm thưa:

– Thưa, phải.

Quan tòa tiếp lời:

– Và anh đã làm vỡ chiếc lọ.

Tên trộm bẽn lẽn thưa:

– Dạ phải.

Vị quan tòa và tên trộm đối thoại liên tiếp:

– Anh có biết là anh phạm pháp hay không?
– Dạ, thưa biết.
– Tại sao anh không làm ăn lương thiện mà đi ăn trộm.
– Thưa, tôi thất học lại nghèo không biết làm gì nên đành phải đi ăn trộm cho qua ngày.
– Anh có biết là theo luật tội ăn trộm sẽ bị phạt 2 tháng tù hoặc nộp phạt 5 triệu đồng không?
– Thưa, tôi biết là trộm cắp là sẽ bị phạt.
– Ngoài ra anh còn phải bồi thường những thiệt hại anh đã gây ra.
– Thưa quan tòa, tôi rất nghèo, không thể nộp phạt cũng không thể bồi thường chiếc lọ đã vỡ. Tôi đành chịu phạt tù vậy.
– Thôi được, tôi tha cho anh lần này. Anh về đi, và nhớ đừng trộm cắp nữa.

Tên trộm vui mừng, tạ ơn quan tòa và tiến ra cửa. Nhưng khi ra đến cửa, tên trộm quay lại nhìn vị quan tòa và nói:

– Thưa ngài! Ngài thật là quá tốt đối với tôi cho nên tôi không đành dối gặt ngài. Tôi xin thú thật là khi ra khỏi đây tôi nhất định sẽ tìm nhà khác để ăn trộm vì tôi không biết làm gì khác hơn là đi ăn trộm để sống qua ngày.

Vị quan tòa đưa tay ra dấu cho tên trộm quay lại:

– Anh có chịu làm việc hay không?

– Thưa quan tòa, như đã nói, tôi thất học và không biết nghề nghiệp chi hết.

– Anh bằng lòng làm việc bằng đôi tay và sức lực để kiếm sống hay không?

– Thưa ngài, không có ai chịu thuê mướn một tên thất học không nghề nghiệp.

– Ngày mai, anh hãy đến đây, tôi thuê anh là người giữ vườn. Người làm vườn của tôi sẽ dạy cho anh cách chăm sóc vườn.

Tên trộm ngạc nhiên mừng rỡ, tạ ơn vị quan tòa nhân đức. Người cảnh vệ nói với vị quan tòa sau khi tên trộm bước ra khỏi cửa.

– Thưa ngài, tôi khâm phục sự nhân đức của ngài đối với tên trộm nhưng ngài đã vi phạm sự công chính của luật pháp khi tha cho tên trộm mà không phạt tù nó.

– Quan tòa trả lời:

– Ngày mai, tôi sẽ xuất ra 5 triệu đồng để nộp phạt cho tên trộm. Anh ta hoàn toàn được tự do để làm lại cuộc đời…

Các em thân mến, trong câu chuyện trên:

  • Vị quan tòa:
  1. Tha tội cho tên trộm
  2. Giúp cho tên trộm có việc làm.
  3. Nộp phạt cho tên trộm
  • Thiên Chúa:
  1. Đức Chúa Trời tha tội cho chúng ta
  2. Đức Thánh Linh giúp thánh hóa chúng ta
  3. Đức Chúa Jesus Christ đổ máu thánh của Ngài để chuộc chúng ta khỏi tội lỗi và hậu quả của tội lỗi.
  • Tên trộm: không xứng đáng nhận sự nhân từ của vị quan tòa.
  1. Hoặc là, tên trộm cố gắng làm việc – đời sống mới sẽ tốt đẹp hơn
  2. Hoặc là, tên trộm lẻn ăn trộm đồ dùng của vị quan tòa nhân đức ấy thì vị quan tòa sẽ thất vọng và sự nhân từ của ngài sẽ chẳng còn dành cho anh nữa. Và tên trộm quay về đời sống trộm cắp.
  • Loài người: ai cũng phạm tội và không xứng đáng nhận ân điển của Chúa.
  1. Hoặc là, chúng ta nhận ân điển của Chúa và ở mãi trong ân điển ấy thì chúng ta sẽ càng được nên mới càng hơn. Cô mong rằng cô và các em là những người đã biết đến Chúa sẽ mãi ở trong ân điển này.
  2. Hoặc là, chúng ta khinh lờn ân điển của Chúa, quay về đời sống tội lỗi, Chúa sẽ không chấp nhận chúng ta, Chúa sẽ mửa ra khỏi Hội Thánh, và số phận người ấy sẽ vào hỏa ngục đời đời.

Các em thân mến, hình ảnh vị quan tòa trong câu chuyện chính là tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho nhân loại. Vì tình yêu ấy mà Ngài đã chết chuộc tội cho chúng ta, cứu chúng ta khỏi ách nô lệ, trở về địa vị cao trọng là con của Đức Chúa Trời, mà Ngài đã sắm sẵn cho những ai kính sợ Ngài. Để tìm hiểu về sự chịu khổ, sự đau đớn, sự chết, và sự sống lại của Ngài trong thời gian Ngài nhập thế làm người, cô cùng các em sẽ cùng nhau học về loạt bài “Cuộc đời Đức Chúa Jesus” nhé!

Thánh Kinh ghi chép cuộc đời của Đức Chúa Jesus chủ yếu trong 4 sách Tin Lành: Ma-thi-ơ, Mác, Lu-ca, Giăng.

  • Sách Ma-thi-ơ do sứ đồ Ma-thi-ơ viết, ông là một người thâu thuế trước khi được Chúa kêu gọi. Sách Ma-thi-ơ viết cho dân tộc Do-thái. Trong sách Ma-thi-ơ có trích dẫn rất nhiều lời Tiên Tri ở Cựu Ước, nhằm khẳng định cho dân I-sơ-ra-ên biết Đấng Mê-si mà mình đang đợi đó chính là Đức Chúa Jesus Christ, Đấng mà các sứ đồ đang rao truyền.
  • Sách Mác do môn đồ Mác viết, ông còn có một tên khác là Giăng. Sách Mác viết cho người La-mã. Người La-mã thì thẳng thắn, thô lỗ, cọc cằn. Chính vì thế mà chúng ta thấy cách viết của sách Mác rất ngắn gọn, đi thẳng vấn đề.
  • Sách Lu-ca do môn đồ Lu-ca viết, ông là một người thầy thuốc viết thư Lu-ca gửi cho một người bạn rất thiết của mình là Thê-ô-phi-lơ, để cho người bạn ấy tin chắc chắn về Đấng mà ông đang rao truyền. Sách Lu-ca viết cho người Hy-lạp. Người Hy-lạp rất trọng văn hóa, nói năng phải chỉn chu, mạch lạc… Chính về thế trong văn phong sách Lu-ca chúng ta thấy rất văn chương chữ nghĩa.
  • Sách Giăng do sứ đồ Giăng viết, ông được Thánh Kinh gọi là người Chúa yêu. Sách Giăng là một sách đặc biệt, do có nhiều câu chuyện khác mà 3 sách trước không có; ngoài ra sách Giăng luôn nhấn mạnh về thần tính của Đức Chúa Jesus Christ.

Cả 4 sách Tin Lành có những chi tiết giống nhau, cũng có những chi tiết khác nhau nhằm bổ sung cho nhau, giúp chúng ta hiểu hơn về cuộc đời của Đức Chúa Jesus, Đấng mà chúng ta đang vác thập tự giá mình theo.

Các buổi học trước, các em đã được chú Hào chia sẻ 4 đoạn đầu tiên của sách Ma-thi-ơ, nói từ gia phổ Đức Chúa Jesus cho đến khi Chúa bắt đầu chức vụ, kêu gọi các môn đồ đầu tiên. Từ tuần sau, cô Thu Hương sẽ tiếp nối chú Hào, kể cho các em nghe câu chuyện về cuộc đời của Đức Chúa Jesus Christ phối hợp cả 4 sách Tin Lành Mat, Mác, Lu-ca, và Giăng. Và mở đầu cho loạt bài Cuộc Đời Của Đức Chúa Jesus hôm nay chúng ta sẽ lắng nghe các bạn thiếu nhi Cao Lãnh kể câu chuyện “Thời Thơ Ấu Của Đức Chúa Jesus Christ” Câu chuyện được ghi chép trong sách Lu-ca 1 :26 :38/ Ma-thi-ơ 1: 19:21; 24; 25/ Lu-ca 2:1:38/ Ma-thi-ơ 2/ Lu-ca 2:40. Cô chia câu chuyện thành các câu chuyện nhỏ theo tiến trình thời gian như sau:

  1. Thiên sứ trưởng Gáp-ri-ên báo tin cho bà Ma-ri về sự giáng sinh của Con Thánh (Lu-ca:1:26-38).

26 Trong tháng thứ sáu, vị thiên sứ Gáp-ri-ên được Đức Chúa Trời sai đến một thành của xứ Ga-li-lê, tên là Na-xa-rét, 

27 đến với một người nữ đồng trinh đã hứa gả cho một người nam tên là Giô-sép, thuộc nhà Đa-vít. Tên của người nữ đồng trinh là Ma-ri. 

28 Vị thiên sứ đến với nàng, nói: Xin chào! Hỡi người được ơn! Chúa ở cùng ngươi. Ngươi được phước trong các người nữ. 

29 Nhưng nàng quan tâm và bối rối bởi lời nói của {thiên sứ}, nàng suy nghĩ xem lời chào ấy có nghĩa gì. 

30 Vị thiên-sứ nói với nàng: Hỡi Ma-ri, đừng sợ! Vì ngươi đã tìm được ơn nơi Đức Chúa Trời. 

31 Này, ngươi sẽ chịu thai trong lòng ngươi và sinh ra một con trai, sẽ đặt tên của Ngài {là} JESUS. 

32 Ngài sẽ nên cao trọng và sẽ được gọi là con của Đấng Rất Cao. Chúa, {là} Đức Chúa Trời, sẽ ban cho Ngài ngôi của tổ phụ Ngài {là} Đa-vít. 

33 Ngài sẽ cai trị trên nhà Gia-cốp cho đến mãi mãi và vương quốc của Ngài sẽ vô tận. 

34 Ma-ri thưa với vị thiên sứ: Làm sao điều này có thể được, khi tôi không biết một người nam nào? 

35 Vị thiên sứ đáp lời, nói với nàng: Thánh linh sẽ đến trên ngươi, và quyền phép của Đấng Rất Cao sẽ che phủ ngươi dưới bóng mình, cho nên, Đấng Thánh sẽ được sinh ra từ ngươi, sẽ được gọi là Con của Thiên Chúa. 

36 Kìa, Ê-li-sa-bét, bà con của ngươi, bà ấy cũng đã mang thai một con trai trong tuổi già của bà. Nay là tháng thứ sáu của bà ấy, người bị gọi là son sẻ. 

37 Vì với Đức Chúa Trời chẳng việc gì mà không thể được. 

38 Ma-ri thưa: Này, {là} nữ tôi tớ của chúa! Xin xảy ra cho tôi như lời ngài phán. Và vị thiên sứ lìa khỏi nàng. [Ma-ri gọi thiên sứ Gáp-ri-ên là chúa với ý nghĩa đấng đáng cho mình vâng phục theo cách tôi tớ gọi chủ, vợ gọi chồng.]

2. Thiên sứ trưởng tiếp tục báo tin cho Giô-sép biết về sự giáng sinh của Đức Chúa Jesus khi người đang ngẫm nghĩ về sự nàng Ma-ri, vợ minh mang thai trước khi cưới ông (Ma-thi-ơ: 1:19-21, 24, 25).

19 Giô-sép chồng nàng, là người có nghĩa, chẳng muốn cho nàng mang xấu, nên định ly dị nàng cách kín đáo. 

20 Nhưng đang khi ông ngẫm nghĩ về việc ấy, thì kìa, thiên sứ của Chúa hiện đến với ông trong một giấc chiêm bao, phán rằng: Hỡi Giô-sép, con cháu Đa-vít, ngươi chớ ngại mà tiếp nhận Ma-ri, vợ của ngươi; vì thai ở trong nàng là bởi thánh linh. 

21 Nàng sẽ sinh một trai, ngươi hãy gọi tên Ngài là JESUS; vì Ngài sẽ cứu dân của Ngài ra khỏi những tội lỗi của họ. [JESUS có nghĩa là: Đấng Tự Hữu Hằng Hữu Là Đấng Cứu Rỗi.] 

24 Khi Giô-sép thức dậy rồi thì làm y như lời thiên sứ của Chúa đã truyền, mà đem vợ về với mình, 

25 nhưng không hề ăn ở với nàng; cho đến khi nàng sinh con trai đầu lòng của nàng, thì ông gọi tên Ngài là JESUS. 

  1. Đức Chúa Jesus được sinh ra tại thành Bết-lê-hem, xứ Giu-đê, đang đời vua Hê-rốt (Lu-ca 2:1-7).

1 Trong những ngày ấy, có chiếu chỉ của Sê-sa Au-gút-tơ ban ra, truyền cho lập sổ dân trong khắp thế gian. 

2 Việc lập sổ dân này được thực hiện lần đầu, khi Qui-ri-ni-u làm thống đốc xứ Sy-ri. 

3 Mọi người đều đi khai tên vào sổ. Mỗi người đi đến thành của mình. 

4 Giô-sép cũng từ thành Na-xa-rét, xứ Ga-li-lê, đi lên thành Đa-vít, gọi là Bết-lê-hem, xứ Giu-đê, vì ông thuộc về nhà và dòng dõi Đa-vít, 

5 để khai vào sổ với Ma-ri, là người đã hứa gả cho ông, đang có thai đã lớn. 

6 Trong khi hai người đang ở nơi đó, thì ngày sinh đẻ của Ma-ri đã đến. 

7 Nàng sinh con trai đầu lòng của nàng, lấy khăn bọc con, đặt nằm trong máng cỏ, vì quán trọ không có chỗ cho họ.

4. Các kẻ chăn chiên được thiên sứ hiện ra cho biết sự lạ lùng tại thành Bết-lê-hem nên đến tìm thăm Chúa (Lu-ca 2:8-20).

8 Cũng trong miền đó, có mấy người chăn chiên trú ngoài đồng, ban đêm canh giữ bầy chiên của họ. 

9 Kìa! Một thiên sứ của Chúa đến trên họ, và sự vinh quang của Chúa chiếu sáng chung quanh họ. Họ rất sợ hãi. 

10 Thiên sứ phán với họ: Đừng sợ! Vì này, ta báo cho các ngươi một Tin Lành của một sự vui mừng lớn cho muôn dân. 

11 Bởi vì hôm nay tại thành Đa-vít đã sinh cho các ngươi một Đấng Cứu Rỗi, là Christ, là Chúa. 

12 Này là một dấu hiệu cho các ngươi: Các ngươi sẽ gặp một con trẻ bọc bằng khăn, nằm trong máng cỏ. 

13 Bỗng có muôn vàn thiên binh cùng với thiên sứ đó tôn vinh Đức Chúa Trời, nói rằng: 

14 Vinh quang thuộc về Thiên Chúa trên các tầng trời rất cao. Và trên đất, sự bình an và thiện ý cho loài người. 

15 Sau khi các thiên sứ lìa họ lên trời rồi, những người chăn chiên nói với nhau rằng: Chúng ta hãy đi tới Bết-lê-hem, xem việc này xảy ra, là việc mà Chúa đã cho chúng ta biết. 

16 Vậy, họ vội vàng đi đến đó, gặp Ma-ri, Giô-sép, và con trẻ đang nằm trong máng cỏ. 

17 Khi họ đã gặp, họ thuật lại những lời đã nói cho họ về con trẻ đó. 

18 Ai nấy nghe lời những người chăn chiên nói với họ, thì lấy làm lạ. 

19 Còn Ma-ri thì ghi nhớ mọi lời ấy và suy nghĩ trong lòng. 

20 Những người chăn chiên trở về, tôn vinh và ca ngợi Đức Chúa Trời về mọi điều họ đã nghe và thấy, y như lời đã bảo trước cho họ.

  1. Tám ngày sau, ông bà Giô-sép, Ma-ri làm phép cắt bì cho Chúa. Sau đó, họ mang Đức Chúa Jesus lên đền thờ để dâng cho Chúa. Trên đền thờ có một người công bình là Si-mê-ôn, tiên tri An-ne đã bồng ẵm con trẻ, và tôn vinh Đức Chúa Trời, cùng chờ đợi sự giải cứu của Giê-ru-sa-lem (Lu-ca 2:21-38).

21 Đến ngày thứ tám, là ngày phải làm phép cắt bì cho con trẻ, thì họ đặt tên là Jesus, là tên thiên sứ đã đặt cho, trước khi chịu cưu mang trong lòng mẹ. 

22 Khi đã hết những ngày tẩy uế của nàng rồi, theo luật pháp Môi-se, Giô-sép và Ma-ri đem con trẻ lên thành Giê-ru-sa-lem để dâng cho Chúa, 

23 như đã chép trong luật pháp Chúa rằng: Nếu là con trai đầu lòng, phải dâng cho Chúa, 

24 lại dâng một cặp chim cu, hoặc chim bồ câu con, như luật pháp Chúa đã truyền. 

25 Trong thành Giê-ru-sa-lem có một người công bình đạo đức, tên là Si-mê-ôn, trông đợi sự an ủi dân I-sơ-ra-ên, và thánh linh ngự trên người. 

26 Đức Thánh Linh đã bảo trước cho người biết mình sẽ không chết trước khi thấy Đấng Christ của Chúa. 

27 Vậy, người bởi Đấng Thần Linh vào đền thờ, lúc có cha mẹ đem con trẻ là Jesus đến, để làm trọn cho Ngài các thường lệ mà luật pháp đã định, 

28 thì người bồng ẵm con trẻ, mà tôn vinh Đức Chúa Trời rằng: 

29 Lạy Chúa, bây giờ xin Chúa cho tôi tớ Chúa được qua đời bình an, theo như lời Ngài; 

30 Vì con mắt tôi đã thấy sự cứu vớt của Ngài, 

31 Mà Ngài đã sắm sửa để làm ánh sáng trước mặt muôn dân, 

32 Soi khắp thiên hạ, Và làm vinh quang cho dân I-sơ-ra-ên là dân Ngài. 

33 Cha mẹ con trẻ lấy làm lạ về mấy lời người ta nói về con. 

34 Si-mê-ôn chúc phước cho hai vợ chồng, nói với Ma-ri, mẹ con trẻ rằng: Đây, con trẻ này đã định làm một cớ cho nhiều người trong I-sơ-ra-ên vấp ngã hoặc dấy lên, và định làm một dấu gây nên sự cãi trả; 

35 còn phần ngươi, có một thanh gươm sẽ đâm thấu qua lòng ngươi. Ấy vậy tư tưởng trong lòng nhiều người sẽ được bày tỏ. 

36 Lại có bà tiên tri An-ne, con gái của Pha-nu-ên, về chi phái A-se, đã cao tuổi lắm. Từ lúc còn đồng trinh đã ở với chồng được bảy năm; 

37 rồi thì ở góa. Bấy giờ đã tám mươi bốn tuổi, chẳng hề ra khỏi đền thờ, cứ đêm ngày phụng sự [Thiên Chúa] với sự kiêng ăn và sự khẩn xin. 

38 Một lúc ấy, người cũng thình lình đến đó, tôn vinh Chúa, và nói chuyện về con trẻ với mọi người trông đợi sự giải cứu của thành Giê-ru-sa-lem.

6. Khoảng 2 năm sau, các nhà thông thái mới đến tìm gặp Chúa, dâng cho Chúa vàng, nhũ hương, một dược (Ma-thi-ơ 2:1-11).

1 Khi Đức Chúa Jesus đã được sinh ra tại thành Bết-lê-hem, xứ Giu-đê, đang thời Vua Hê-rốt, thì có mấy nhà thông thái ở đông phương đến thành Giê-ru-sa-lem, 

2 mà hỏi rằng: Vua dân Do-thái mới sinh tại đâu? Vì chúng ta đã thấy ngôi sao của Ngài bên đông phương, nên đến để thờ phượng Ngài. 

3 Khi Vua Hê-rốt nghe như vậy thì ông bối rối, và cả thành Giê-ru-sa-lem cũng như ông. 

4 Ông nhóm các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo trong dân lại, mà tra hỏi họ: Đấng Christ được sinh tại đâu? [Thầy thông giáo là người phụ trách sao chép Thánh Kinh và giảng dạy Thánh Kinh trong Do-thái Giáo.] 

5 Họ thưa với ông: Tại Bết-lê-hem, xứ Giu-đê; vì có lời của đấng tiên tri chép như vầy, 

6 Hỡi Bết-lê-hem, đất Giu-đa! Thật ngươi chẳng kém gì các thành lớn của xứ Giu-đa đâu. Vì từ ngươi sẽ ra một thủ lĩnh, là Đấng sẽ chăn I-sơ-ra-ên, dân Ta. [Mi-chê 5:2] 

7 Thế rồi, Hê-rốt mời các nhà thông thái cách kín đáo mà hỏi cặn kẽ về ngôi sao đã hiện ra khi nào. 

8 Và ông sai họ đến thành Bết-lê-hem, nói rằng: Hãy đi, hỏi thăm cho kỹ về con trẻ. Khi các ngươi tìm gặp rồi, hãy báo cho ta biết, để ta cũng đến mà thờ phượng Ngài. 

9 Họ nghe vua phán xong thì lên đường. Kìa, ngôi sao mà họ đã thấy bên đông phương, đi trước họ cho đến chừng ngay trên chỗ con trẻ ở, mới dừng lại. 

10 Khi họ nhìn thấy ngôi sao, họ vui mừng với một niềm vui lớn. 

11 Khi họ vào trong nhà, họ nhìn thấy con trẻ cùng Ma-ri, mẹ Ngài, thì họ sấp mình xuống mà thờ phượng Ngài; rồi họ mở của báu ra; họ dâng lên Ngài những lễ vật là: vàng, nhũ hương, và một dược. 

7. Chúa trốn qua xứ Ê-díp-tô, rồi được Đức Chúa Trời kêu gọi trở về xứ I-sơ-ra-ên, ở xứ Ga-li-lê, thành Na-xa-rét và khôn lớn tại đây, mạnh mẽ, đẫy dẫy sự khôn ngoan cùng ơn của Đức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 2:12-23 & Lu-ca 2:40).

12 Trong giấc chiêm bao, họ được thần khải rằng, không nên trở lại với Hê-rốt; nên họ đi đường khác mà về xứ mình. [Thần khải có nghĩa là được Thiên Chúa báo cho biết.] 

13 Sau khi họ đi rồi, thì kìa, thiên sứ của Chúa hiện đến với Giô-sép trong chiêm bao mà truyền rằng: Hãy trỗi dậy, đem con trẻ và mẹ Ngài trốn qua nước Ê-díp-tô, rồi ngươi cứ ở đó cho tới chừng nào ta bảo ngươi; vì Hê-rốt sẽ kiếm con trẻ để diệt Ngài. 

14 Giô-sép trỗi dậy, đem con trẻ và mẹ Ngài, đang ban đêm, lánh qua nước Ê-díp-tô, 

15 và ở đó cho tới khi Hê-rốt qua đời, để ứng nghiệm điều Chúa đã phán bởi đấng tiên tri: Ta đã gọi Con Ta ra khỏi nước Ê-díp-tô. [Ô-sê 11:1] 

16 Khi Hê-rốt thấy mình đã bị mấy nhà thông thái đánh lừa, thì tức giận quá, sai giết hết thảy con trai từ hai tuổi trở xuống ở thành Bết-lê-hem và các khu vực lân cận, theo đúng thời gian mà ông đã tra hỏi các nhà thông thái. 

17 Thế là ứng nghiệm điều Tiên Tri Giê-rê-mi đã nói rằng: 

18 Người ta nghe tiếng kêu la, than khóc cay đắng, và nỗi sầu thảm lớn trong thành Ra-ma: Ấy là Ra-chên khóc các con mình mà không chịu an ủi; vì chúng nó không còn nữa. [Giê-rê-mi 31:15] 

19 Nhưng sau khi Hê-rốt đã chết, thì kìa, thiên sứ của Chúa hiện đến với Giô-sép trong chiêm bao, tại nước Ê-díp-tô, 

20 truyền rằng: Hãy trỗi dậy, đem con trẻ và mẹ Ngài trở về đất I-sơ-ra-ên, vì những kẻ muốn giết con trẻ đã chết rồi. 

21 Giô-sép trỗi dậy, đem con trẻ và mẹ Ngài trở về đất I-sơ-ra-ên. 

22 Nhưng khi ông nghe rằng, A-chê-la-u cai trị tại xứ Giu-đê thay cho cha mình là Hê-rốt, thì ông sợ, không dám về đó; và bởi đã được thần khải trong chiêm bao, nên ông lánh vào các miền của xứ Ga-li-lê, 

23 và ông đến ở trong một thành kia tên là Na-xa-rét. Vậy là ứng nghiệm lời mấy đấng tiên tri đã nói rằng: Người ta sẽ gọi Ngài là người Na-xa-rét. 

Câu chuyện tương đối dài, chính vì thế chúng ta cùng nhau trả lời các câu hỏi sau đây để nhớ lại nội dung câu chuyện các em nhé!

Câu hỏi:

  1. Ai là người báo tin cho bà Ma-ri, và ông Giô-sép biết về Đấng Cứu Rỗi sẽ được sinh ra? Và báo tin bằng cách nào?
  2. Đức Chúa Jesus được sinh ra ở thành nào? Xứ nào? Đang đời vua nào?
  3. Thiên sứ của Chúa hiện ra báo tin cho ai biết Chúa đã được sinh ra đặt trong máng cỏ?
  4. Đến ngày thứ mấy thì Đức Chúa Jesus được Giô-sép và bà Ma-ri làm phép cắt bì cho?
  5. Hết những ngày tẩy uế của bà Ma-ri, ông Giô-sép và bà Ma-ri mang Chúa Jesus lên đền thờ làm gì?
  6. Trên đền thờ, ông Giô-sép và bà Ma-ri đã gặp ai bồng ẵm Chúa, chúc phước, và tôn vinh Đức Chúa Trời?
  7. Làm sao các nhà thông thái biết Chúa được sinh ra? Và họ đi tìm Đức Chúa Jesus bằng cách nào?
  8. Các nhà thông thái vào thành Giê-ru-sa-lem hỏi ai về tin tức con trẻ?
  9. Khi gặp được Chúa thì các nhà thông thái dâng gì cho Chúa? Sau đó, họ được Chúa mách bảo làm gì?
  10. Giô-sép được thiên sứ báo tin đem con trẻ và mẹ Ngài trốn đi đâu?
  11. Khi biết mình bị lừa thì vua Hê-rốt đã làm gì?
  12. Khi vua Hê-rốt băng, Giô-sép, và Ma-ri mang con trẻ trở về Y-sơ-ra-ên trong thành nào?

Cảm tạ Chúa! Cám ơn các em đã nghe phần cô chia sẻ. Các em biết không! Trong câu chuyện, cả 3 ông Giô-sép nghe lời thiên sứ phán truyền trong chiêm bao thì ông thức dậy làm y theo lời ấy mà hoàn toàn không thắc mắc hay chần chừ gì cả.  Còn đối với chúng ta ngày nay có biết bao lời phán truyền của Chúa trong Thánh Kinh, chúng ta đã lập tức làm theo chưa?

  • Nào là “Hãy đọc, suy ngẫm, và cẩn thận làm theo Lời Chúa”
  • Nào là “Vâng giữ 10 điều răn”
  • Nào là “Hãy yêu thương anh em hơn chính mình, yêu người lân cận cùng cầu nguyện, tha thứ cho kẻ thù của mình…”
  • Nào là, “luôn hết lòng trong mọi việc”
  • ….

Thật ra, những điều cô chia sẻ cho các em nơi đây cũng là những điều mà cô từng phạm phải. Nhưng tạ ơn Chúa vì ân điển Ngài dành cho cô quá lớn nên  ngày nay cô vẫn còn ở trong thân thể của Ngài. Nguyện xin Chúa tập cho cô và các em luôn làm được những điều mà Ngài phán truyền bằng thái độ của ông Giô-sép lúc ông làm theo lời Chúa. A-men!

Buổi học hôm nay của chúng ta đến đây là hết rồi, hẹn gặp lại các em vào các buổi học sau, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiều chi tiết về cuộc đời của Ngài. Sẽ có rất nhiều điều thú vị đang đón chờ các em phía trước.

Priscilla Tran.
26/03/2016