Giô-sép và Các Anh Mình

Đặng Thái Học

Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống và in ra bài viết này:
http://timhieuthanhkinh.opendrive.com/files/MV85NzkwNzczM19KZEJuRV85OGNh/20150621_DTH_Gio-sepVaCacAnhMinh.pdf

Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống các mp3 bài giảng :
https://www.opendrive.com/folders?MV85MTcxMzAxX0l5dzVF

Bài Giảng

Mến chào các cháu thiếu nhi trong tình yêu của Thiên Chúa.
Trong sự vui mừng cảm tạ Chúa, Ngài lại ban thêm cơ hội quý báu này để chúng ta cùng nhau thông công thờ phượng Ngài trong buổi nhóm hôm nay.

Tuần trước, chúng ta đã được chú Hào giảng Lời Chúa trong sách Sáng Thế ký 39:1-23, nói về tấm gương nhịn nhục của Giô-sép, vì tấm lòng kính yêu Chúa mà bị tù oan. Để biết rõ thêm Giô-sép là người như thế nào, chúng ta tiếp tục học Lời Chúa trong sách Sáng Thế Ký 37:1-36 nhé.

Giô-sép và các anh mình.

Sáng Thế Ký 37:1-36

1 Gia-cốp, tại xứ của cha mình đã kiều ngụ, là xứ Ca-na-an.
2 Đây là chuyện dòng dõi của Gia-cốp. Giô-sép, tuổi mười bảy, chăn chiên với các anh mình; người đi kết bạn cùng con trai Bi-la và con Xinh-ba, hai vợ cha mình. Giô-sép thuật lại với cha các chuyện xấu của họ nói.
3 I-sơ-ra-ên thương yêu Giô-sép hơn những con trai khác, vì là con muộn mình, nên may cho chàng một cái áo dài có nhiều sắc.
4 Các anh thấy cha thương Giô-sép hơn bọn mình, sinh lòng ganh ghét, chẳng có thể lấy lời tử tế nói với chàng được.
5 Giô-sép có nằm chiêm bao, thuật lại cho các anh mình nghe; họ càng thêm ganh ghét nữa.
6 Người nói rằng: Tôi có điềm chiêm bao, xin các anh hãy nghe tôi thuật:
7 Chúng ta đang bó lúa ở ngoài đồng, này bó lúa tôi đứng dựng lên, còn bó lúa của các anh đều đến ở chung quanh, sấp mình xuống trước bó lúa tôi.
8 Các anh người đáp rằng: Vậy, ngươi sẽ cai trị chúng ta sao? ngươi sẽ hành-quyền trên chúng ta sao? Họ càng ganh ghét hơn nữa, vì điềm chiêm bao và lời nói của chàng.
9 Giô-sép lại nằm chiêm bao nữa, thuật cùng các anh mình rằng: Tôi còn một điềm chiêm bao nữa: Này mặt trời, mặt trăng, và mười một ngôi sao đều sấp mình xuống trước mặt tôi!
10 Chàng thuật chiêm bao đó lại cho cha và các anh mình nghe; nhưng cha chàng quở mà hỏi rằng: Điềm chiêm bao của ngươi đó có nghĩa gì? Có phải tao, mẹ, và các anh ngươi đều phải đến sấp mình xuống đất trước mặt ngươi chăng?
11 Các anh lấy làm ganh ghét chàng; còn cha lại ghi nhớ lấy điều đó.
12 Các anh chàng đi chăn chiên của cha tại Si-chem.
13 I-sơ-ra-ên nói với Giô-sép rằng: Các anh con có chăn bầy chiên tại Si-chem chăng? Lại đây, để cha sai con đi đến chúng nó. Giô-sép đáp rằng: Có con đây.
14 I-sơ-ra-ên bảo rằng: Con hãy đi, xem thử các anh con ra sao, và các bầy chiên thế nào; rồi đem tin về cho cha hay. Vậy, từ đồng bằng Hếp-rôn, người sai Giô-sép đi đến Si-chem.
15 Có một người gặp chàng đi lạc trong đồng ruộng, liền hỏi và nói với chàng rằng: Ngươi tìm gì?
16 Đáp rằng: Tôi tìm các anh tôi. Xin hãy chỉ giùm tôi họ chăn bầy chiên nơi nào.
17 Người nói: Các anh ngươi ở đây đi rồi, vì tôi có nghe họ nói rằng: Ta hãy đi đến Đô-ta-in. Vậy, Giô-sép, đi tìm các anh mình, gặp được tại Đô-ta-in.
18 Các anh thấy chàng đi ở đàng xa, chưa đến gần, thì đã lập mưu để giết chàng.
19 Chúng nói nhau rằng: Kìa, thằng nằm mộng đến kia!
20 Bây giờ, nào! chúng ta hãy giết nó đi, quăng xuống một cái hố nước nào đó; rồi ta sẽ nói rằng nó đã bị thú rừng xé ăn, rồi sẽ xem các điềm chiêm bao của nó ra sao.
21 Ru-bên nghe qua lời đó, liền giải cứu chàng ra khỏi ra các anh mà rằng: Chúng ta đừng giết chết nó;
22 lại tiếp: Chúng ta chớ nên làm đổ máu ra; hãy liệng nó trong cái hố nước nơi đồng vắng kia, và đừng tra tay vào mình nó. Người nói vậy, có ý muốn giải cứu chàng khỏi tay họ, để trả chàng về cùng cha mình.
23 Vừa khi Giô-sép đến gần các anh, họ lột áo chàng, là áo có nhiều sắc đang mặc trong mình;
24 rồi, bắt chàng đem quăng trong hố nước. Nhưng, hố khô cạn, chẳng có nước.
25 Kế đó, họ ngồi lại ăn. Ngước mắt lên chợt thấy một đoàn dân Ích-ma-ên ở phía Ga-la-át đi đến, trên lưng lạc đà họ chở đầy thuốc thơm, nhũ hương và mộc dược đang đem đi đến xứ Ê-díp-tô.
26 Giu-đa nói với các anh em rằng: Giết em ta mà giấu máu nó, có dùng cho ta được việc gì?
27 Nào! Hãy đem bán nó cho dân Ích-ma-ên và đừng tra tay vào mình nó; vì nó là em, là cốt nhục của chúng ta. Các anh em đều nghe theo lời người nói.
28 Khi những lái-buôn Ma-đi-an đi ngang qua, các anh kéo Giô-sép lên khỏi hố nước, rồi bán chàng giá hai mươi miếng bạc cho dân Ích-ma-ên đem qua xứ Ê-díp-tô.
29 Ru-bên trở lại hố; này Giô-sép đâu mất rồi; xé áo mình,
30 trở lại nơi các em mình mà rằng: Ôi! đứa trẻ đâu mất rồi! còn tôi, sẽ đi đâu?
31 Các anh giết một con dê đực, rồi lấy áo Giô-sép nhúng vào trong máu;
32 rồi thì, gửi cái áo nhiều sắc đó đem về cho cha mình và dặn nói rằng: Đây là vật chúng tôi đã kiếm được. Vậy, xin hãy nhìn coi, có phải áo của con trai cha chăng.
33 Gia-cốp nhìn và nói rằng: Ấy là áo của con trai ta đó; một thú dữ đã xé cấu nó! Thật, Giô-sép đã bị phân thây rồi!
34 Người xé quần áo mình ra, lấy bao quấn ngang hông, và để tang lâu ngày cho con trai mình.
35 Hết thảy con trai, con gái hiệp lại an ủi người, nhưng không chịu; nói rằng: Ta để tang luôn xuống chốn âm phủ cùng con ta! Ấy đó, cha Giô-sép khóc than chàng như vậy.
36 Các lái buôn Ma-đi-an đem Giô-sép đến xứ Ê-díp-tô, bán cho Phô-ti-pha, quan thị vệ của Pha-ra-ôn.

Các cháu thân mến, chúng ta bắt đầu phân tích Lời Chúa trong phân đoạn Thánh Kinh trên nhé.

Câu 1: Gia-cốp tại xứ của cha mình đã kiều ngụ, là xứ Ca-na-an và cha của Gia-cốp là ông I-sác.

Câu 2: Đây là chuyện dòng dõi của Gia-cốp, con của I-sác, cháu của ông Áp-ra-ham. Ở tuổi 17, Giô-sép kết bạn chăn chiên với các anh mình, là con của Bi-la, và Xinh-ba, hai vợ của cha mình. Là anh em cùng một cha nhưng Giô-sép được Chúa ban ơn thông sáng, phân biệt giữa điều lành và sự dữ, cảm nhận được tính xấu của các anh mình, thuật lại với Cha các chuyện xấu của họ nói. Lời nói xuất phát từ trong lòng con người.

Hỡi dòng dõi rắn lục; các ngươi vốn là loài xấu, làm sao nói được sự tốt? Bởi vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng mới nói ra.” (Ma-thi-ơ 12:34).

Người lành bởi lòng chứa điều thiện mà phát ra điều thiện, kẻ dữ bởi lòng chứa điều ác mà phát ra điều ác; vì do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng nói ra.(Lu-ca 6:45).

Câu 3: I-sơ-ra-ên thương yêu Giô-sép hơn những con trai khác, nên may cho chàng cái áo dài có nhiều màu sắc. Nói lên sự phân biệt địa vị, tầng lớp qua màu sắc trang phục trên người. Tên của ông Gia-cốp đổi thành I-sơ-ra-ên.

Người lại nói: Tên ngươi sẽ chẳng là Gia-cốp nữa, nhưng tên là I-sơ-ra-ên, vì ngươi đã có vật lộn cùng Thiên Chúa và người ta; ngươi đều được thắng.” (Sáng ThếKý 32:28).

Từ câu 4 đến câu 11: Bởi hai lần Giô-sép có nằm chiêm bao, thuật lại cho các anh mình nghe, mà các anh mình sinh lòng ghen ghét.

Câu 12 đến câu 17: Giô-sép vâng lời cha sai đến Si-chem tìm xem các anh mình ra sao, và các bầy chiên thế nào, rồi trở về báo tin cho cha hay. Trên đường gian nan, đi lạc trong đồng ruộng để tìm cho được theo ý cha, Giô-sép được một người chỉ bảo, nhưng niềm vui vừa đến thì nỗi lo buồn lại chiếm mất ngay. Vui vì đã đến xứ Sa-chem, rồi lại thất vọng vì biết được các anh đã vừa rời xứ này, đưa các bầy chiên đến Đô-ta-in. Vẫn kiên trì đi tiếp và Giô-sép gặp được các anh mình tại Đô-ta-in.

Câu 18 đến câu 24: Thấy chàng Giô-sép, em mình từ xa xa, thì họ đã lập mưu kế giết chàng. Chúng nói với nhau, vẫn trong sự tức giận vì ganh ghét, rằng: “Kìa, thằng nằm mộng đến kia”! Và, họ bàn mưu kế thực hiện ý đồ ác độc đó. Nghe vậy, Ru-bên là anh cả, trưởng nam của ông Gia-cốp có ý giải cứu em mình ra khỏi tay các anh, bằng cách: Bắt chàng đem quăng trong hố nước. Vả, hố khô cạn, chẳng có nước.

Câu 23 đến câu 28: Ngoài Ru-bên ra, các anh của Giô-sép vẫn tiếp tục hướng về điều ác với mục đích trả thù em mình cách vô cớ cách hèn hạ với một đứa em vô tội. Tiếp đến, Giu-đa là con thứ tư của Gia-cốp vẫn còn tình thương yêu em, bàn với các anh em mình, bán Giô-sép giá hai mươi miếng bạc cho dân Ích-ma-ên đem qua xứ Ê-díp-tô, cũng với mục đích giải cứu Giô-sép ra khỏi sự chết.

Câu 29 đến câu 30: Vì bất lực trước sự đồng mưu của các em, Ru-bên bỏ đi trong đau khổ, và khi trở lại cái  hố; không thấy Giô-sép đâu, Ru-bên đau buồn trong tuyệt vọng, tưởng em mình đã chết, bèn xé áo mình, trở lại nói với các người em rằng: “Ôi, đứa trẻ đâu đâu mất rồi, còn tôi, sẽ đi đâu”?

Câu 31 đến câu 36: Để giấu cha mình, các anh của Giô-sép giết một con dê đực rồi lấy áo của Giô-sép nhúng vào trong máu, gửi về cho cha mình và dặn nói rằng: “Đây là vật chứng mà họ đã kiếm được”. Khi nhận ra áo của Giô-sép con mình, Gia-cốp đã xé quần áo mình ra, lấy bao quấn quanh hông, và để tang lâu ngày cho con trai mình. Trước sự đau khổ của Gia-cốp, tất cả các con trai, con gái hiệp lại an ủi ông, nhưng nỗi đau đớn trong ông không hề nguôi, ông nói rằng: “Ta để tang luôn xuống chốn âm phủ cùng con ta”! Kết thúc đoạn Thán Kinh trên: Các lái buôn Ma-đi-an đem Giô-sép đến xứ Ê-díp-tô, bán lại cho Phô-ti-pha, quan thị vệ của Pha-ra-ôn.

Kết luận:

Sau khi Đức Chúa Trời tạo dựng nên trời đất và muôn vật, Ngài dựng nên ông A-đam, rồi đến bà Ê-va và đặt để họ sống trong vườn Ê-đen với sự vui thỏa tràn đầy, với mục đích chính yếu của Ngài là để loài người tôn thờ Ngài, Đấng đã tạo dựng nên họ. Nhưng phước hạnh đó đã không được dài lâu, bởi bà Ê-va đã không vâng theo Lời Chúa, phạm tội do ma quỷ cám dỗ, rồi dẫn đến ông A-đam cùng phạm tội ăn trái cây sự biết điều thiện và điều ác. Qua sự bội nghịch, không vâng lời đó mà Đức Chúa Trời đã đuổi họ ra khỏi vườn Ê-đen. Từ đó, ông bà tiếp tục ăn ở với nhau, sinh ra các thế hệ đều mang mầm tội lỗi đến ngày nay. Từ tội lỗi sinh ra sự chết: Sự chết thứ nhất là thân xác con người khi chết đi, tan vào trong đất – nguyên từ ban đầu Chúa dựng nên. Sự chết thư hai là chết tâm linh, linh hồn người có tội sẽ phải hư mất đời đời nơi hỏa ngục kinh khiếp.

Loài người được Chúa ban sự tự do, nhưng chúng ta phải sử dụng sự tự do theo ý Chúa. Chúa đã nhắc tới hai lần trong I Cô-rinh-tô 6:12 10:23 “Mọi sự tôi được phép làm, nhưng chẳng phải mọi sự đều có ích; mọi sự tôi được phép làm, nhưng chẳng để sự gì bắt phục được tôi.”

 Áp-ra-ham là tổ phụ đức tin của chúng ta, được Chúa hứa “sẽ ban phước cho ông, thêm dòng dõi nhiều như sao trên trời, đông như cát bờ biển”. Tiếp đến, là I-sác, Gia-cốp, thế hệ tiếp theo là Giô-sép và các anh em mình. Dù là dòng dõi của Áp-ra-ham “Đức Chúa Trời của Á-ra-ham, Đức Chúa Trời của I-sác, và Đức Chúa Trời của Gia-cốp” gồm những người sống lành thánh như Giô-sép, còn biết sợ tội như Ru-bên, Giu-đa. Và, vẫn có những kẻ sống độc ác như các anh của Giô-sép trong câu chuyện trên. Đức Chúa Trời là Đấng toàn năng, công bình, thánh khiết, “Chúa chẳng kể vô tội kẻ nào phạm tội” và Ngài làm ơn đến ngàn đời cho những ai yêu mến Ngài và giữ các điều răn Ngài. Amen.

20/6/2015
Đặng Thái Học