Grace Christian
Điều Răn Thứ Chín của Đức Chúa Trời
“Ngươi sẽ không nói chứng dối, nghịch kẻ lân cận của ngươi.” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:16) và (Phục Truyền Luật Lệ Ký 5:20).
Điều răn thứ chín của Đức Chúa Trời dạy chúng ta không được nói chứng dối. Nói chứng dối là một phương diện của sự nói dối.
Các con thương mến,
Tội nói dối có lẽ là tội có nhiều người phạm nhất với số lần phạm cũng nhiều nhất. Tội nói dối cũng xưa như lịch sử của loài người. Thánh Kinh cho chúng ta biết, loài người đã đi vào bất hạnh ngay từ buổi đầu sáng thế bởi một lời nói dối của Sa-tan. Điều răn thứ chín cấm loài người nói chứng dối cho kẻ lân cận mình, không phải chỉ cấm việc nói dối khi làm chứng về người khác trong một phiên tòa, mà là áp dụng cho mỗi lời nói của chúng ta về người khác trong mọi nơi, mọi lúc. Khi chúng ta nói về một người nào đó, dù là nói trong tòa án hay ngoài tòa án, là chúng ta làm chứng về người ấy; vì thế, nếu chúng ta nói một điều gì không thật về người ấy là chúng ta đã nói chứng dối cho người ấy.
Sự nói chứng dối có thể là vì ác ý, muốn làm hại hoặc trả thù người khác, có thể là vì thiện ý muốn bảo vệ hoặc tôn cao người khác, và cũng có thể là vì không biết rõ sự thật.
Thiên Chúa cấm chúng ta nói chứng dối về người khác. Dĩ nhiên, điều răn thứ chín không hàm ý là chúng ta có thể nói chứng dối về chính mình. Trong Lê-vi ký 6:1-7, Thiên Chúa cấm sự nói dối và thề dối. Trong Lê-vi Ký 19:11, Thiên Chúa cấm sự nói dối và lường gạt.
Nói Chứng Dối
Từ ngữ “nói” được dùng trong điều răn thứ chín không phải là động từ “nói” thông thường mà là một từ ngữ biến thể từ một động từ gốc, có nghĩa là “nhìn chăm chú,” với nghĩa rộng là “thuật lại điều đã thấy và biết.” Những lời được thuật lại đó được gọi là “lời chứng.” Như vậy, “nói chứng dối” có nghĩa là thuật lại không đúng sự thật những gì mình đã thấy và biết.
Cố Ý Nói Chứng Dối
Chúng ta có thể cố ý hoặc vô ý mà nói chứng dối. Trong trường hợp cố ý nói chứng dối thì có ba lý do:
1. Cố ý nói chứng dối để hãm hại hoặc trả thù người khác. Người phạm tội này có mục đích muốn làm hại người khác và cũng có thể tự mình tạo ra chứng cớ giả để khiến cho lời chứng dối của mình được xem là thật.
2. Cố ý nói chứng dối để tôn cao hoặc lấy lòng người khác. Đây là thói quen của những người ưa xu nịnh.
3. Cố ý nói chứng dối để tự bảo vệ hoặc thủ lợi cho mình. Người phạm tội này có thể là vì muốn trốn trách trách nhiệm về một việc làm sai trái nào đó của mình mà đổ tội của mình cho người khác hoặc không muốn bí mật của mình bị tiết lộ. Người phạm tội này cũng có thể là vì được mua chuộc để làm chứng dối cho ai đó hoặc vì sự nói chứng dối về một điều gì đó đem lại quyền lợi cho mình.
Vô Ý Nói Chứng Dối
Trường hợp vô ý nói chứng dối xảy ra khi chúng ta quan sát không kỷ hoặc nhớ không hết các dữ kiện hoặc hiểu không đúng sự kiện mà mình chứng kiến. Ngoài ra, còn có trường hợp nhân chứng không thấy hoặc không biết hết diễn tiến của một sự kiện, cho nên, lời làm chứng không hoàn toàn đúng sự thật.
Nói Chứng Dối về Chính Mình
Chúng ta sẽ mang tội nói chứng dối về chính mình khi chúng ta nói về mình một cách không trung thực. Sự nói chứng dối về chính mình có thể là kết quả của sự khoác lác và kiêu ngạo. Khoác lác là nói dối khiến cho người ta tin cậy mình hoặc tôn trọng mình. Kiêu ngạo là thổi phồng một lẽ thật, tức là nói dối dựa trên một lẽ thật, khiến cho người ta tin cậy mình hoặc tôn trọng mình. Sự nói chứng dối về chính mình cũng có thể là nhằm để tự bảo vệ hoặc thủ lợi cho mình.
Trên phương diện thuộc linh, một người phạm tội nói chứng dối về chính mình khi xưng nhận mình là con dân của Thiên Chúa mà không sống đúng theo Lời Chúa.
Như Lời Chúa chép:
“Ví bằng chúng ta nói mình được giao thông với Ngài, mà còn đi trong sự tối tăm, ấy là chúng ta nói dối và không làm theo lẽ thật” (I Giăng 1:6).
“Kẻ nào nói: Ta biết Ngài, mà không giữ các điều răn Ngài, là người nói dối, lẽ thật quyết không ở trong người” (I Giăng 2:4).
Nói Chứng Dối về Chúa
Chúng ta sẽ mang tội nói chứng dối về Chúa khi chúng ta “làm chứng” hoặc thuật lại những điều không có thật về Chúa.
Thông thường người ta hay nói: “Chúa phán với tôi” như thế này, “Chúa phán với tôi” như thế nọ, nhưng thật ra, đó chỉ là những ý tưởng của chính họ chứ không phải là lời phán của Chúa. Một người vẫn còn sống theo những sự ưa muốn của xác thịt, chưa chịu vâng theo các điều răn của Chúa thì không thể nghe được Chúa phán điều gì khác hơn là “Hãy ăn năn!” Ngoài ra, cũng có thể họ nghe tiếng nói của Ma Quỷ mạo làm tiếng Chúa. Con dân chân thật của Chúa, là những người thật lòng ăn năn tội, hoàn toàn tin cậy nơi sự cứu rỗi của Đức Chúa Jesus Christ, và sống theo Lời Chúa, thì không bị tiếng nói của xác thịt hoặc tiếng nói của Ma Quỷ dẫn dụ. Con dân chân thật của Chúa được nghe sự phán dạy của Chúa mỗi ngày trong cuộc sống qua Lời của Chúa là Thánh Kinh và mỗi mệnh lệnh riêng tư của Chúa phán trong tâm trí họ cũng đều dựa trên các lẽ thật của Thánh Kinh.
Nhiều người có thói quen nói chứng dối về Chúa với mục đích muốn tôn cao Chúa. Tuy nhiên, Thiên Chúa không cần những lời dối trá của loài người để được vinh hiển. Trái lại, những lời nói chứng dối về Thiên Chúa làm xúc phạm Ngài. Người ta cũng có thể nói chứng dối về Chúa để tỏ ra rằng mình được Thiên Chúa ban ơn cách đặc biệt. Những lời nói chứng dối về Thiên Chúa cũng có thể dựa trên một số chi tiết có thật nhưng được thổi phồng lên.
Đặc biệt, trong sự làm chứng và rao giảng Tin Lành, chúng ta sẽ phạm tội nói chứng dối về Chúa khi chúng ta chỉ nói đến các phước hạnh về sự tin Chúa mà không nói đến cái giá phải trả khi đi theo Chúa. Ví dụ như khi gặp một người đang đau yếu và nghèo khó chúng ta kêu gọi người đó tin Chúa với lời chứng là tin Chúa thì sẽ được Chúa chữa lành, được Chúa ban cho sức khỏe và sự giàu có… là chúng ta sẽ phạm tội nói chứng dối về Chúa vì Chúa không bao giờ hứa sự giàu có hoặc sức khỏe cho những ai theo Chúa. Mục đích của sự tin Chúa là để được cứu rỗi ra khỏi quyền lực và hậu quả của tội lỗi, để không bị hư mất đời đời trong hỏa ngục mà được vui sống đời đời trong Chúa; còn sự được chữa lành bệnh tật hoặc được ban cho dư dật trong cuộc sống là tùy thuộc nơi ý muốn của Chúa dành cho từng người.
Tội nói chứng dối về Chúa nghiêm trọng nhất là nếp sống không đúng với Lời Chúa của chúng ta. Chúng ta nói đến sự đổi mới, nói đến quyền phép của Thiên Chúa, nói đến tình yêu trong Chúa, nói đến sự thánh khiết, công bình trong Chúa… nhưng nếu đời sống chúng ta nghịch lại những tiêu chuẩn yêu thương, thánh khiết, và công chính của Chúa, vi phạm các điều răn của Ngài, thì chúng ta đã nói chứng dối về Ngài; bởi vì, nếp sống của chúng ta khiến cho người ta kết luận là Chúa không có quyền năng thay đổi chúng ta.
Kết Luận
Nói chứng dối tức là nói dối. Đức Chúa Jesus gọi Ma Quỷ là cha của sự nói dối, vì thế, tất cả mọi lời nói dối đều ra từ Ma Quỷ, dù là một lời nói dối mà chúng ta cho rằng không gây hại cho ai hoặc nhằm an ủi người khác, và những ai ưa thích nói dối thì người đó là con cái của Ma Quỷ. Bởi vì sự thật không có một lời nói dối nào mà không gây hại. Bất cứ lời nói dối nào cũng trước hết là vi phạm tiêu chuẩn thánh khiết của Thiên Chúa. Thiên Chúa là lẽ thật cho nên một lời nói không thật là sự xúc phạm đến phẩm chất của Thiên Chúa.
Con dân Chúa cũng không thể dùng lời nói dối để mua vui hoặc an ủi người khác. Thánh Kinh dạy: “Chớ nói lời tục tỉu, chớ giễu cợt, chớ giả ngộ tầm phào, là những điều không đáng, những thà cảm tạ ơn Chúa thì hơn” (Ê-phê-sô 5:4).
Tất cả những lời nói dối đều là những lời dữ vì vi phạm luật pháp của Thiên Chúa.
Thánh Kinh dạy:
“Chớ có một lời dữ nào ra từ miệng anh em; nhưng khi đáng nói hãy nói một vài lời lành giúp ơn cho và có ích lợi cho kẻ nghe đến” (Ê-phê-sô 4:29).
Thánh Kinh lên án những kẻ nói dối và hình phạt của kẻ nói dối mà không ăn năn là hư mất đời đời trong hỏa ngục (Khải Huyền 21:8).
Thánh Kinh cũng dạy con dân Chúa phải từ bỏ sự nói dối:
“Như vậy, mỗi người trong anh em phải chừa sự nói dối, hãy nói thật với kẻ lân cận mình, vì chúng ta làm chi thể cho nhau” (Ê-phê-sô 4:25).
“Chớ nói dối nhau, vì đã lột bỏ người cũ cùng công việc nó” (Cô-lô-se 3:9).
Là con dân Chúa, chúng ta đã được Thiên Chúa “định sẵn để nên giống như hình bóng Con Ngài” (Rô-ma 8:29), đã được Đức Thánh Linh tái sinh thành người mới “tức là người đã được dựng nên giống như Thiên Chúa, trong sự công bình và sự thánh sạch của lẽ thật” (Ê-phê-sô 4:24); vì thế, chúng ta phải nhờ ơn Chúa để sống một nếp sống sao cho trong miệng của chúng ta “không thấy có chút chi dối trá” như Đức Chúa Jesus Christ yêu dấu của chúng ta (I Phi-e-rơ 2:22); để trong ngày chúng ta vào trong cõi đời đời được xác chứng rằng trong miệng chúng ta “chẳng có lời nói dối nào hết” (Khải Huyền 14:5).
Đức Chúa Trời nghiêm cấm con dân Chúa nói chứng dối. Vì sự nói chứng dối nghịch kẻ lân cận mình là một tội rất nghiêm trọng trước mặt Đức Chúa Trời. Là một trong sáu điều Đấng Tự Hữu Hằng Hữu ghét, và bảy điều Ngài lấy làm gớm ghiếc: Con mắt kiêu ngạo, lưỡi dối trá, tay làm đổ máu vô tội, lòng định những mưu ác, chân vội vàng chạy đến sự dữ, kẻ làm chứng gian và nói sự dối trá, cùng kẻ gieo sự tranh cạnh trong vòng anh em. (Châm-ngôn 6:16-19).
Vậy nên Lời Ngài phán: “Chứng gian sẽ chẳng thoát khỏi bị phạt; và kẻ buông lời giả dối sẽ bị hư mất” (Châm-ngôn 19:9).
Hậu quả của sự làm chứng dối và hình phạt nghiêm khắc Đức Chúa Trời dành cho những kẻ bày mưu nói chứng dối nghịch cùng kẻ lân cận mình được Thánh Kinh mô tả chi tiết trong câu chuyện hoàng hậu Giê-sa-bên đặt kẻ nói chứng dối giết hại Na-bốt để chiếm đoạt vườn nho của người về cho vua A-háp. Trước việc làm vô cùng bạo ngược đó, Đức Chúa Trời sai tiên tri Ê-li báo cho vua A-háp biết rằng bởi vì vua đã bán mình để làm điều ác trước mặt Đấng Tự Hữu Hằng Hữu. Nên Ngài sẽ giáng họa, sẽ trừ diệt và quét sạch các người nam của nhà A-háp, bất kỳ kẻ nô lệ hay là người tự do trong I-sơ-ra-ên. Bất cứ người thuộc về nhà A-háp, kẻ nào chết tại trong thành sẽ bị chó ăn; còn kẻ nào chết trong đồng sẽ bị chim trời rỉa ăn. Đấng Tự Hữu Hằng Hữu cũng phán về Giê-sa-bên, mà rằng: Chó sẽ ăn thịt Giê-sa-bên tại thành lũy Gít-rê-ên. Câu chuyện được chép trong sách (I Các Vua 21:1-29) và mọi hình phạt về nhà A-háp đều đã được ứng nghiệm trong sách (II Các Vua 9:35-37; 10:1-17).
Và câu chuyện thứ nhì về người đầy tớ tham lam được chép trong sách (II Các Vua 5:1-27): Vì tham lam và để đạt được những điều mình muốn, người đầy tớ cố tình nói chứng dối về thầy mình là những điều tiên tri Ê-li-sê không có dặn biểu ông làm, nên Ghê-ha-xi đã phải mang lấy hình phạt nặng nề là ông và dòng dõi ông sẽ bị bệnh phung đời đời.
Các cháu thiếu nhi thương mến,
Các con thấy không? Một người dù là nhà vua hay là người đầy tớ. Nếu không kính sợ Thiên Chúa, không vâng phục và làm theo Lời Chúa, không có lòng trông cậy nơi Thiên Chúa, không có lòng thương xót người khác, không cai trị và canh giữ tấm lòng của mình, không có sự cẩn thận trong từng lời nói việc làm y theo Lời Chúa, thì tấm lòng người ấy sẽ giống như mảnh đất màu mỡ tha hồ cho hạt giống của sự kiêu ngạo, của lòng ganh ghét đố kỵ, của sự tham lam vô độ ươm mầm đến khi có điều kiện thì sẽ phát lộ khiến người đó dễ dàng phạm tội ác trước mặt Đức Chúa Trời, nhất là phạm tội nói dối, tội làm chứng dối nghịch người lân cận mình và tội làm chứng dối về Thiên Chúa.
Trong chúng ta từ trước đến nay ít nhiều đã từng vô tình hoặc cố ý phạm tội nói dối hoặc nói chứng dối. Vậy hãy đến với Chúa, ăn năn tội và xưng tội với Ngài, để được Ngài tha tội và làm cho sạch mọi điều gian ác. Chúng ta hãy cầu xin Chúa đem mọi sự dối trá ra khỏi chúng ta và gìn giữ chúng ta không vô ý phạm tội nói chứng dối và nói dối.
Nguyện Lời Chúa thánh hóa, ban ơn khôn sáng trong sự học Lời Chúa và thực hành Lời Chúa trong nếp sống mỗi ngày giúp các con không phạm tội nói dối và làm chứng dối về chính mình và về Thiên Chúa. Nhưng mỗi đời sống của các con luôn như một của lễ có thức hương thơm kính dâng lên Chúa làm tôn vinh danh Chúa và làm đẹp lòng Chúa.
Nguyện vinh quang, quyền phép và sự tôn quý duy thuộc về Thiên Chúa Tự Hữu Hằng Hữu kính yêu của chúng con đời đời cho đến vô cùng!
Trong ân điển yêu thương của Đấng Christ Jesus! A-men!
Ban Chăm Sóc Thiếu Nhi.
Cô, Grace Christian
Ngày 20/01/2024.
(Bài chia sẻ dựa trên sự giảng dạy của người chăn Huỳnh Christian Timothy.)
One Reply to “Điều Răn Thứ Chín của Đức Chúa Trời”