Thiên Chúa – Đấng Tự Hữu Hằng Hữu

Huỳnh Christian Timothy

Bấm vào nút “play” ► để nghe:

Hoặc bấm vào nối mạng dưới đây để nghe:
https://soundcloud.com/huynh-christian-timothy/sets/bai-giang-danh-cho-thieu-nhi

Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống và in ra bài viết này:
http://timhieuthanhkinh.opendrive.com/files/MV8xMDQ1NDM1OTVfYmtBdEZfNTU3MA/TH06_ThienChuaDangTuHuuHangHuu.pdf

Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống các mp3 bài giảng :
https://www.opendrive.com/folders?MV85MTcxMzAxX0l5dzVF

“Ta là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu, không có Đấng nào khác,
ngoài Ta không có Thiên Chúa nào khác nữa.”
(Ê-sai 45:5)

Bài Giảng

Bác Tim mến chào các cháu thiếu nhi trong tình yêu của Đức Chúa Jesus Christ. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về tước hiệu Thiên Chúa và danh xưng Đấng Tự Hữu Hằng Hữu. Câu gốc mà chúng ta sẽ cùng nhau học thuộc lòng hôm nay là Ê-sai 45:5.

Trước hết, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu ý nghĩa của hai danh từ “Đấng Tự Hữu Hằng Hữu” và “Thiên Chúa.” Đây là hai danh từ Hán Việt.

Người Việt chúng ta có cách viết và phát âm theo người Việt nhưng cũng có cách viết và phát âm theo cách của người Trung Quốc, gọi là Hán Việt, tức là tiếng Việt được phát âm và viết theo lối của người Hán. Người Hán là một sắc dân chính của Trung Quốc. Danh từ Hán được dùng để gọi người Trung Quốc thời xưa.

Tự Hữu Hằng Hữu

Tự Hữu: Tự = tự nhiên hoặc tự mình. Hữu = có. Vậy “tự hữu” = tự nhiên mà có hoặc tự có.

Hằng Hữu: Hằng = mãi mãi không hết. Hữu = có. Vậy, “hằng hữu” = có đến mãi mãi, không bao giờ qua đi, không bao giờ kết thúc; hay là: còn lại đời đời.

Đấng Tự Hữu Hằng Hữu là Đấng tự có và có mãi mãi. Và “Đấng Tự Hữu Hằng Hữu” là tên riêng của Thiên Chúa do chính Ngài tự xưng trong Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14. Trong Thánh Kinh Việt Ngữ Bản Dịch Truyền Thống thì không dịch nghĩa nhưng phiên âm tên riêng của Thiên Chúa từ tiếng Hê-bơ-rơ là: “Giê-hô-va.” Tiếng Hê-bơ-rơ là ngôn ngữ của dân I-sơ-ra-ên.

Thiên Chúa

Thiên Chúa: Thiên = Trời. Chúa = chủ, đấng cai trị. Vậy, “Thiên Chúa” = Chúa hoặc chủ hoặc Đấng cai trị ở trên trời. Thiên Chúa làm chủ và cai trị từ trên trời tất cả muôn loài vạn vật do chính Ngài dựng nên, bao gồm các tầng trời và trái đất, cùng muôn vật trong các tầng trời và trên đất. Thiên Chúa là tước hiệu tức là tên gọi chức vụ của Đấng Tự Hữu Hằng Hữu.

Chỉ có một Thiên Chúa và Thiên Chúa thể hiện trong ba thân vị, còn gọi là ba ngôi. Ngôi không phải là cái ngai hoặc chỗ ngồi, mà ngôi là danh từ để chỉ về một thân vị. Thân vị là một thực thể biết cảm xúc, biết suy nghĩ, và biết quyết định.

Thực thể cũng là một danh từ Hán Việt. Thực = có thật. Thể = hình dạng. Thực thể là bất cứ điều gì có thật. Thí dụ: mặt trời, mặt trăng, và các ngôi sao đều là những thực thể, vì chúng có thật. Nhưng mặt trời, mặt trăng, và các ngôi sao không phải là các thân vị, vì chúng không biết cảm xúc, không biết suy nghĩ, không biết quyết định.

Thiên Chúa là một thực thể bao gồm ba thân vị, là:

  • Đức Cha, còn gọi là Đức Chúa Trời.
  • Đức Con, còn gọi là Đức Chúa Jesus.
  • Đức Thánh Linh, còn gọi là Đấng Thần Linh.

Ba thân vị Thiên Chúa cùng là Thiên Chúa nhưng không phải có ba Thiên Chúa. Ba thân vị Thiên Chúa cùng tự có và cùng có đến mãi mãi; cùng toàn năng tức là làm được mọi sự; cùng toàn tại tức là có mặt khắp nơi; và cùng toàn tri tức là biết hết mọi sự. Đó là các đặc tính của Thiên Chúa mà không ai khác có được.

Loài người là một thực thể bao gồm rất nhiều thân vị. Mỗi người là một thân vị vì mỗi người đều biết cảm xúc, biết suy nghĩ, và biết quyết định. Nhưng không phải có nhiều loài người, mà chỉ có một loài người. Vì Thiên Chúa chỉ dựng nên có một loài người:

“Hơi sống của Thiên Chúa dầu có dư dật, chỉ làm nên một loài người mà thôi. Nhưng vì sao chỉ làm một loài người? Ấy là để tìm một dòng dõi thánh” (Ma-la-chi 2:15).

Chỉ có một thực thể gọi là Thiên Chúa và Thiên Chúa có ba thân vị: Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh; còn gọi là: Đức Chúa Trời, Đức Chúa Jesus, và Đấng Thần Linh.

Chỉ có một thực thể gọi là loài người và loài người có rất nhiều thân vị.

Bài học rút ra từ câu gốc trong Ê-sai 45:5 là: Chúng ta chỉ có thể tôn thờ và hầu việc Thiên Chúa là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu như đã được Thánh Kinh bày tỏ mà thôi. Chúng ta không được tôn thờ hay hầu việc bất cứ một thần linh nào khác, không phải là Thiên Chúa được bày tỏ trong Thánh Kinh.

Tất cả các thần linh nào khác xưng là “Thiên Chúa” chỉ là sự tưởng tượng của loài người hoặc là sự giả mạo danh Chúa của ma quỷ mà thôi.

Huỳnh Christian Timothy
25/07/2014