Lời Kêu Gọi Thứ Tư: Hãy Theo Ta!
Huỳnh Christian Timothy
Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống mp3 bài giảng này
https://www.opendrive.com/folders?MV85MTcxMzAxX0l5dzVF
Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống bài viết pdf:
https://www.opendrive.com/folders?MV85MDE4MTc4X0NuMXN5
Bấm vào nút “play” ► để nghe
Bấm vào nút “play” ► để nghe
Phần âm thanh của bài giảng này được xếp trong CD_Bồi Linh 2014
https://timhieuthanhkinh.com/?page_id=343
Mang lấy ách của Chúa và học theo Chúa là sự sẵn lòng để được trở nên giống như Ngài. Trở nên giống như Đức Chúa Jesus Christ là ý định của Đức Chúa Trời dành cho con dân của Ngài. Rô-ma 8:29 chép:
“Vì những ai Ngài đã biết trước thì Ngài cũng đã định sẵn để giống như hình ảnh của Con Ngài, để Con ấy là Con đầu lòng trong nhiều anh chị em cùng Cha.”
Để sự sẵn lòng đó trở thành hành động cụ thể trong đời sống của chúng ta, thì chúng ta phải bước đi theo Ngài. Vì thế, lời kêu gọi kế tiếp sẽ là: “Hãy theo Ta!”
Theo Chúa không phải là Chúa đi trước và chúng ta đi theo sau để đến một nơi nào đó theo nghĩa đen, mà là sống một nếp sống hoàn toàn vâng theo mọi lời phán dạy của Chúa. Nghĩa là, mọi ước muốn, suy nghĩ, mọi lời nói, việc làm của chúng ta đều hoàn toàn dựa trên mọi lời phán dạy của Chúa. Chính Chúa đã chỉ thị cho các môn đồ của Ngài phải dạy cho những môn đồ mới mọi điều mà Chúa đã phán truyền. Một trong các danh xưng của Chúa là “Ngôi Lời”, có nghĩa là “Lời của Đức Chúa Trời”, tức là Ngài phán truyền tất cả những gì mà Thiên Chúa muốn phán truyền cho nhân loại. Vì thế, mọi điều mà Chúa đã truyền cho những ai học theo Ngài chính là tất cả những gì đã được ghi chép trong Thánh Kinh, bao gồm Cựu Ước lẫn Tân Ước.
Đức Thánh Linh đã thần cảm cho Môi-se nói trong thời Cựu Ước và Đức Chúa Jesus Christ đã lập lại trong Tân Ước: “Loài người sẽ sống chẳng phải chỉ nhờ bánh, nhưng loài người sẽ sống nhờ mỗi một lời ra từ miệng của Đấng Tự Hữu Hằng Hữu.” (Phục Truyền Luật Lệ Ký 8:3; Ma-thi-ơ 4:4). Vì thế, việc dùng Lời Chúa làm nền tảng cho mọi sinh hoạt là điều không thể thiếu đối với con dân Chúa. Lời Chúa là ý Chúa. Sống theo Lời Chúa tức là theo Chúa.
Để có thể theo Chúa, tức là để có thể sống đúng theo mọi lời phán dạy của Chúa, chúng ta phải trả giá. Cái giá phải trả do chính Chúa quy định, bao gồm sự từ bỏ chính mình, chịu khổ vì danh Chúa, và không đặt những người thân yêu của mình, cùng mọi phương tiện sống của mình lên trước Chúa.
1. Từ bỏ chính mình, mỗi ngày vác thập tự giá mình mà theo Chúa (Ma-thi-ơ 10:38; 16:24; Mác 8:34; Lu-ca 9:23; 14:27).
2. Ghét cha mẹ, vợ con, anh chị em, và sự sống của chính mình (Ma-thi-ơ 10:37; 19:29; Mác 10:29; Lu-ca 14:26; 18:29-30).
Từ bỏ chính mình tức là không còn vì chính mình mà sống nữa, nhưng sống cho Chúa, sống vì Chúa, sống trong Chúa:
“Vì chẳng có người nào trong chúng ta sống cho chính mình; cũng chẳng có người nào chết cho chính mình. Vì nếu chúng ta sống, chúng ta sống cho Chúa. Cũng vậy, nếu chúng ta chết, chúng ta chết cho Chúa. Vậy nên, dù chúng ta sống hay chết, chúng ta đều thuộc về Chúa.” (Rô-ma 14:7-8).
Sống cho Chúa là sống để làm theo thánh ý của Ngài. Sống vì Chúa là sống để tôn vinh Ngài. Sống trong Chúa là sống để vui hưởng tình yêu và năng lực của Ngài.
Chúng ta chỉ có thể sống cho Chúa, sống vì Chúa, và sống trong Chúa khi chúng ta từ bỏ chính mình. Ngày nào chúng ta còn sống để làm theo ý riêng của mình, sống để tôn vinh chính mình, và sống để hưởng thụ những gì mình tạo ra được, thì ngày ấy chúng ta chưa từ bỏ chính mình. Khi chúng ta từ bỏ chính mình thì chúng ta sẽ được chính Chúa và cơ nghiệp của Ngài. Ngụ ngôn sau đây giúp cho chúng ta hiểu được ý nghĩa và kết quả của sự từ bỏ chính mình để sống cho Chúa, sống vì Chúa, và sống trong Chúa.
Có một người nghèo làm thuê cho một người giàu có. Người giàu đối xử rất nhân từ và rộng lượng với người nghèo; còn người nghèo thì luôn luôn đặt quyền lợi của chủ lên trên hết. Một ngày kia, đứa con của người nghèo bị bệnh nặng, nhưng anh ta vẫn đến nhà chủ để làm tròn công việc của mình. Buổi chiều, khi anh về đến nhà, thì được vợ anh báo cho biết rằng, ông chủ của anh đã đem con anh đến bệnh viện tốt nhất và chi trả tất cả những chi phí cho việc điều trị.
Chúa biết mọi nhu cầu trong đời sống của chúng ta. Ngài là Đấng thành tín, chắc chắn sẽ ban thêm cho chúng ta mọi nhu cầu trong cuộc sống, khi chúng ta đến với Ngài, tìm kiếm vương quốc của Ngài và sự công chính của Ngài. Khi chúng ta từ bỏ chính mình để theo Ngài, tức là, để sống đúng theo mọi lời phán dạy của Ngài đã được ghi lại trong Thánh Kinh, thì chúng ta sẽ được lại nhiều hơn những gì mà chúng ta từ bỏ, ngay trong đời này, lẫn đời sau.
Chẳng những chúng ta phải từ bỏ chính mình mà chúng ta còn phải mỗi ngày vác thập tự giá mình mà đi theo Chúa. Thập tự giá luôn luôn tiêu biểu cho sỉ nhục, đau đớn, và sự chết. Thập tự giá khi được áp dụng cho Chúa hay cho con dân Chúa thì tiêu biểu cho sự bị sỉ nhục, đau đớn, và sự chết một cách bất công. Chúa đã bị lên án, sỉ nhục, tra tấn, và xử tử một cách bất công để có thể chuộc tội nhân loại. Con dân Chúa cũng sẽ bị lên án, sỉ nhục, tra tấn, và xử tử một cách bất công vì có đức tin nơi Chúa, vì theo Chúa, vì rao giảng ơn cứu rỗi của Ngài cho thế gian. Và con dân Chúa phải chịu đựng như vậy mỗi ngày!
Cái giá kế tiếp một người phải trả để theo Chúa là phải vì Chúa mà hy sinh tình cảm đối với những người thân yêu và hy sinh mọi phương tiện sống, thậm chí, ngay cả mạng sống của mình. Từ ngữ “ghét” trong câu: “Ai đến với Ta mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em của mình, và chính sự sống của mình, thì người ấy không được làm môn đồ của Ta” (Lu-ca 14:26), có nghĩa là “yêu ít hơn!” Xin đọc bài “Thành Ngữ Trong Thánh Kinh” [1]. Ý nghĩa lời phán của Chúa là:
“Ai đến với Ta mà không yêu Ta hơn cha mẹ, vợ con, anh em, chị em của mình, và không yêu Ta hơn chính sự sống của mình, thì người ấy không được làm môn đồ của Ta.”
Bổn phận của con dân Chúa đối với loài người là: Tôn kính cha mẹ! Chăm sóc người nhà! Yêu thương người khác như chính mình! Và yêu thương kẻ thù! Vì thế, không thể có chuyện ghét bỏ người nhà theo nghĩa đen của chữ “ghét!”
Chúa dạy chúng ta đừng đặt tình yêu dành cho người thân trước tình yêu chúng ta dành cho Chúa. Khi cần, chúng ta phải hy sinh tình cảm đối với người thân để có thể sống đúng theo Lời Chúa. Chúng ta không thể chiều theo ý muốn của người thân để nghịch lại ý muốn của Chúa. Chúng ta không thể vì yêu người thân mà làm ra những sự vi phạm các điều răn của Chúa. Chúng ta cũng không thể vì muốn bảo vệ người thân mà chối bỏ danh Chúa, chối bỏ đức tin của chúng ta nơi Ngài.
“Ghét sự sống của mình” tức là không yêu các phương tiện kiếm sống của mình và ngay cả mạng sống của mình hơn Chúa. Từ các ngành nghề chuyên môn đến sự lao động bằng sức lực đều là phương tiện kiếm sống mà con dân Chúa dùng để nuôi sống bản thân và gia đình. Khi cần, chúng ta phải sẵn sàng từ bỏ các phương tiện sống của mình để có thể sống đúng theo Lời Chúa. Cho dù khi làm như vậy chúng ta có thể bị thiệt thòi rất nhiều về vật chất, thậm chí, mất đi phương tiện sống. Điển hình là việc không làm việc kiếm sống trong ngày Sa-bát. Trên hết mọi sự, chúng ta không thể vì muốn bảo tồn mạng sống của mình mà chối bỏ danh Chúa, chối bỏ đức tin nơi Chúa, hoặc làm ra việc vi phạm các điều răn của Chúa.
Ngày nay, có nhiều người xưng nhận mình là con dân Chúa, nhưng họ lại yêu thú vui tội lỗi của xác thịt hơn là yêu Chúa. Họ theo thú vui tội lỗi của xác thịt thay vì theo Chúa. Thú vui tội lỗi của xác thịt có thể là sự say mê tiền bạc, địa vị, danh vọng, hoặc tà dâm. Thật ra thì những người như vậy chưa hề thật sự ăn năn và gớm ghét tội lỗi. Họ có thể nhận biết bằng lý trí rất đúng về địa vị hư mất trong tội lỗi của họ, tin vào sự cứu rỗi của Chúa, cảm xúc trước tình yêu của Chúa, nhưng họ không thực sự ăn năn, vì lòng họ vẫn tha thiết với tội lỗi. Họ cứ đặt mình trong môi trường của sự cám dỗ, rồi cứ tiếp tục phạm tội. Những người như vậy, dần dần sẽ bị chai cứng lương tâm, không còn có thể ăn năn nữa, vì họ sẽ không còn nhận thấy việc làm của họ là tội lỗi. Ma quỷ sẽ dạy cho họ đủ mọi lý luận để bào chữa cho sự phạm tội, đồng thời tiếp tục giăng ra đủ các thứ bẫy để trói buộc họ vào trong sự phạm tội.
Những người như vậy rất có thể là những người nổi tiếng trong sự giảng dạy Lời Chúa, rao giảng Tin Lành, đưa dắt nhiều người đến với sự cứu rỗi. Nhưng vì không biết “kỷ luật thân thể mình, bắt nó phải phục,” nên họ “đã giảng dạy những người khác mà chính mình phải bị bỏ” (I Cô-rinh-tô 9:27). Những người như vậy, lầm tưởng rằng, họ sẽ được cứu rỗi và vào trong Vương Quốc Trời, nhưng Chúa sẽ phán với họ:
“…Ta chẳng biết các ngươi bao giờ! Hãy lui ra khỏi Ta! Các ngươi là những kẻ làm ác.” (Ma-thi-ơ 7:23).
Người đã biết Chúa mà vẫn sống trong tội, lại nhân danh Chúa làm đủ các thứ việc, đối với Chúa họ chỉ là những kẻ làm ra những sự gian ác, Ngài không hề biết họ!
Chúng ta hãy cẩn thận dò xét lòng mình và cầu xin Đức Thánh Linh giúp cho chúng ta tra xét lòng mình. Vua Đa-vít đã từng van xin:
“Thiên Chúa ơi, xin hãy tra xét tôi, và biết lòng tôi; hãy thử thách tôi, và biết tư tưởng tôi…” (Thi Thiên 139:23).
Dưới ánh sáng của lẽ thật Lời Chúa do Đức Thánh Linh soi chiếu trong lòng của chúng ta, mà chúng ta sẽ thấy được những tội lỗi kín giấu trong chúng ta, để chúng ta có thể ăn năn và xưng nhận trước Chúa. Có như vậy, chúng ta mới có thể từ bỏ chính mình, mỗi ngày vác thập tự giá mình mà đi theo Chúa!
Chúng ta cần học theo gương của Sứ Đồ Phao-lô, xem mọi sự chúng ta có được trong cuộc đời này đều là những sự mà chúng ta sẵn sàng để cho mất đi, không màng đến chúng, để chúng ta có được Đấng Christ.
“Phải! Thật vậy! Tôi cũng xem mọi sự như là sự lỗ, vì sự hiểu biết siêu việt về Đấng Christ Jesus, Chúa của tôi. Tôi vì Ngài mà chịu bỏ mọi sự, kể chúng như phân, để tôi được Đấng Christ…” (Phi-líp 3:8).
Cái giá mà chúng ta phải trả ngày hôm nay để có thể sống đúng theo mọi lời Chúa truyền, dù có khiến cho chúng ta trở nên nghèo về vật chất, mất đi danh tiếng, địa vị, và quyền thế trong xã hội; nhưng chắc chắn, Chúa sẽ ban lại cho chúng ta trăm lần hơn, trong cuộc đời này và trong cả đời sau. Điều đó, không có nghĩa là chúng ta chịu mất đi một căn nhà thì Chúa ban lại cho chúng ta một trăm căn nhà khác; hay chúng ta chịu mất đi một địa vị nào đó thì Chúa ban lại cho chúng ta một trăm địa vị khác. Chúa không hàm ý trăm lần hơn về số lượng mà Chúa hàm ý trăm lần hơn về chất lượng! Như một câu nói của ai đó: “Thà làm dân nước tự do còn hơn làm vua nước nô lệ!”
Vì sự ban cho của Chúa sẽ xảy ra ngay trong cuộc đời này, cho nên, chúng ta sẽ ấn chứng được lời hứa của Chúa, khi chúng ta từ bỏ chính mình và mọi sự thuộc về mình để theo Chúa!
Huỳnh Christian Timothy
19/04/2014
Ghi Chú
[1] http://www.thanhkinhvietngu.net/thanh-ngu-trong-thanh-kinh/
Thánh Kinh Việt Ngữ Bản Hiệu Đính 2012: Các câu Thánh Kinh được trích dẫn trong bài này là theo Thánh Kinh Việt Ngữ Bản Hiệu Đính 2012. Đây là bản Thánh Kinh Việt Ngữ trên mạng, đang trong tiến trình hiệu đính để hoàn thành Thánh Kinh Việt Ngữ Bản Dịch Ngôi Lời. Quý con dân Chúa có thể đọc tại đây: https://thanhkinhvietngu.online/tiengviet/.
-
Các chữ nằm trong hai dấu { } không có trong nguyên văn của Thánh Kinh, nhưng được hàm ý theo cấu trúc của văn phạm tiếng Hê-bơ-rơ và tiếng Hy-lạp.
-
Các chữ nằm trong hai dấu [ ] không có trong nguyên văn của Thánh Kinh, đó là chú thích của người dịch.
Những sách nào đã được hiệu đính hoàn toàn sẽ được đăng tại đây: https://christ.thanhkinhvietngu.net/.